Page 123 - 10 sai lầm lớn nhất của người lãnh đạo
P. 123
Chia sẻ sách hay: http://ebook.dangtrongdai.com
Khi ở trong thời kỳ chuyển giao, Warren từng tuyên bố thẳng thắn: “Không có người kế
nhiệm là thất bại lớn nhất của người l~nh đạo”. Ông tuyệt đối tin tưởng và triệt để thực hiện
nguyên tắc này bằng một cuộc chuyển giao quyền lực êm thấm, nhe nha ng.
Tôi từng hỏi ông “L{m thế n{o để em có thể thay thế được anh?”. Ông cười và nói: "Tôi
không muốn cậu l{m như vậy. Tôi sẽ mang tất cả những gì của tôi ra đi. Cậu phải là chính
cậu”. Nhiều năm sau, ở độ tuo i gần 80, Warren mắc chứng Parkinson. Ông phải ngồi xe lăn
và rất khó khăn để có thể nói chuyện với tôi. Nhưng ông vẫn luôn khích lệ tinh thần tôi và
luôn là một trong những người ủng hộ lớn của tôi. Warren thực sự đ~ tạo ra một cuộc
chuyển giao quyền l~nh đạo tuyệt vời.
Đ~ có bao nhiêu nh{ l~nh đạo mắc sai lầm ở những năm th|ng cuối cùng của nhiệm kỳ và
gây ảnh hưởng xấu đến to chức? Có những người không chịu rời đi, có những người ngầm
phá hoại nhiệm kỳ mới. Nhưng Webster không như vậy. Ông công nhận tôi, ủng hộ tôi,
hướng dẫn và giúp tôi nhận được sự ủng hộ của toàn bộ to chức để bắt đầu thời kỳ của
chính mình. Ông biết rằng phong c|ch l~nh đạo của tôi tr|i ngược hoàn toàn so với cách
lãnh đạo của ông. Ông hiểu rằng công ty cần phải thay đo i, va o ng đa thể hiện ro nguyện
vọng cách tân này với hội đồng quản trị cũng như với toàn bộ các nhân viên quản lý cấp cao.
Khi ông nghỉ hưu, tôi ch}n th{nh nói: “Em hy vọng đến lúc chuyển giao công ty cho thế hệ
l~nh đạo tiếp theo, em có thể có được một nư a sự khiêm tốn và khoan dung của anh”.
Cuộc tìm kiếm thế hệ kế cận
Thành công mà không tạo ra tính kế thừa là một thất bại thảm hại. Ai trong số những
người bạn đang dẫn dắtt sẽ l{ người kế nhiệm bạn trong tương lai? tôi luôn có một danh
sách ghi lại những ứng viên tiềm năng có thể sẽ đủ khả năng tiếp tục l~nh đạo công ty khi
tôi ra đi. Tôi quan s|t họ và suy nghẫm: "Đúng vậy, anh ta có thể l{m được việc này hay cô
ấy có thể sẵn sàng nhận trách nhiệm quản lý sau v{i năm nữa”. đôi lúc, khi nói chuyện với
những nha n vie n tre , to i chợt nghĩ: “Ôi, c|c cậu se thay thế tôi một ng{y n{o đó!”. Những suy
nghĩ như vậy luôn thúc đẩy tôi vạch ra hướng phát triển cho những ta i na ng tre . Họ không
phải là mối đe dọa cho vị trí l~nh đạo của tôi. Họ là những thế hệ tương lai sẽ kế tục sự
nghiệp m{ tôi đ~ d{y công vun đắp. gần đ}y, tôi có cho chạy một chương trình thực tập sinh
vị trí trợ lý gi|m đốc để tạo điều kiện cho những nha n vie n tre đầy tiềm năng l{m việc cùng